Tuy chỉ vừa ra mắt cách đây không lâu nhưng “Làm Bạn Với Bầu Trời” – cuốn sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đã gây được nhiều dấu ấn đặc biệt trong lòng đông đảo độc giả. Một trong những điều làm nên nét cuốn hút của tác phẩm này chính là cốt truyện – đặc trưng rõ nhất của ngòi bút “hoàng tử tuổi thơ”.
Cũng giống như những tác phẩm trước đây, Nguyễn Nhật Ánh hướng đến đối tượng độc giả là những người ở độ tuổi mới lớn, tuổi trưởng thành muốn ôn lai những hồi ức đẹp đẽ về thời niên thiếu của mình. Tuy nhiên đây không phải là một câu chuyện tình yêu đầy vụng dại, cũng không phải là những năm tháng tuổi học trò bên bạn bè trường lớp mà là câu chuyện của một con người, cụ thể hơn là một đứa nhóc – tên là Tèo!
Nhiều người vẫn nghĩ rằng, một đứa trẻ thì có chuyện gì để kể, nhưng có lẽ họ đã ngầm! Ngay khi chính chúng ta còn nhỏ, chúng ta đã từng vẽ nên những câu chuyện đầy màu sắc thú vị của cuộc đời mình. Đó không phải là một chuyện gì đó quá lớn lao mà chỉ đơn giản là những khoảnh khắc trọn vẹn với cảm xúc. Tèo cũng vậy, cậu không được may mắn như những đứa trẻ đồng trang lứa nhưng những câu chuyện của cậu tràn ngập hạnh phúc và tình yêu, thứ lan tỏa đến cho biết bao trái tim độc giả đang thổn thức.
Tám tuổi, Tèo đã phải đối mặt với một cú sốc khắc nghiệp đầu đời: Bị liệt nửa người sau một vụ tai nạn! Lúc này, người bạn tri kỉ của cậu chính là bầu trời. Có lẽ lâu nay cậu vẫn chưa quá để tâm đến sự đẹp đẽ của nó, cho đến khi chỉ có thể nằm một chỗ, cậu mới nhận ra bầu trời kia lại trong xanh biết bao. Tèo không biết mặt mũi bố mẹ của mình, nhưng thay vào đó cậu có thể nhớ rõ những người luôn kề cạnh cậu lúc khó khăn: sự san sẻ của anh hai Tí, sự nuôi nấng của dì Hào, bác Đỉnh, chú Vịnh, và còn có tình yêu thương của Lam, Nghị, Diệu nữa.
“Bầu trời” của Tèo không chỉ có những cơn gió mát rượi, những đám mây trôi bồng bềnh hay những giọt mưa lách tách rơi xuống bên hiên cửa sổ, Tèo vui sướng bao nhiêu khi xung quanh cậu còn là một “bầu trời” rộng lớn của tình yêu, tình bạn và hơn hết là tình người. Những biến cố ập đến khá sớm đối với một cậu bé tám tuổi, nhưng Tèo không phải mang một trái tim của một cậu bé tám tuổi đơn thuần. Đối với Tèo, hạnh phúc nhất là sự quan tâm đầy ấm áp của mọi người, thứ có thể xoa dịu mọi vết thương từ trong con người cậu.
“Dường như trái tim thằng Tèo luôn nhúng vào tình yêu. Nó luôn tìm thấy cơ hội để tha thứ cho cuộc đời, nhờ vậy tâm hồn nó lúc nào cũng bình yên”.
Chỉ đơn giản là kể về những ngày tháng tuổi thơ của Tèo ở làng quê nhưng “Làm Bạn Với Bầu Trời” của Nguyễn Nhật Ánh đã làm lay động lòng người. Đọc truyện, chúng ta nhận ra rằng: Thuốc chữa lành được vết thương thể xác, còn vết thương trong tâm hồn chỉ có thể được hàn gắn bởi tình yêu thương!