Những ai yêu thích ngòi bút Nguyễn Nhật Ánh chắc chắc sẽ vô cùng ấn tượng với cuốn sách “Ngồi Khóc Trên Cây” mà nhà văn này đã ra mắt cách đây không lâu. Không chỉ có một cốt truyện lôi cuốn, giàu cảm xúc, tác phẩm còn để lại nhiều dư âm qua những lời thoại đầy ý nghĩa.
Cùng điểm qua một vài trích dẫn đặc biệt trong truyện ngắn “Ngồi Khóc Trên Cây” nhé!
- “Nồng nàn lên với
Cốc rượu trên tay
Xanh xanh lên với
Trời cao ngàn ngày
Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay”
Chắc hẳn độc giả sẽ không còn xa lạ với những vần thơ giàu cảm xúc được Nguyễn Nhật Ánh lồng ghép vào cuối mỗi chương. Chỉ đơn giản là những dòng thơ 4 chữ nhưng lại đầy ắp những nỗi niềm!
2. “Tình yêu là sự giằng xé nội tâm, nơi mà con tim luôn tìm cách đánh bại lý trí, nỗi nhớ vùng lên mạnh mẽ, nhưng rồi cũng lại gằn xuống vì nỗi đau…
Có khi, sức mạnh của tình yêu là động lực để chính bản thân ta gạt đi tất cả. Nhưng cũng chính sức mạnh của tình yêu lại đánh chìm ta trong mộng mị những nhớ thương…
Phải chăng khi yêu, niềm tin thôi không bao giờ đủ..”
Ngay cả những câu bâng quơ về tình yêu cũng khiến ta chìm đắm trong những suy nghĩ miên man…
3. “Sau một thoáng ngỡ ngàng, tôi lúng túng chống tay vào cỏ định ngồi lên nhưng khi nhìn vào đôi mắt long lanh và lúc nào cũng ngời sáng dưới rèm mi đen dày của con Rùa, một cảm giác thiết tha gần gũi đột ngột lấp đầy tôi và hoàn toàn không tự chủ, tôi cúi xuống hôn lên môi nó”.
Khoảnh khắc thiêng liêng của tình yêu được Nguyễn Nhật Ánh gợi tả vô cùng nhẹ nhàng, bình dị!
4. “Dường như khi tình yêu chạm đến một người con trai con gái nào, tụi nó cũng đều bất hiếu giống như tôi nếu như có thể gọi cái chuyện một đứa con suốt ngày nghĩ đến người yêu thay vì nghĩ đến ba mẹ mình là đồ bất hiếu…”
Những suy nghĩ đầy vô tư của nhân vật Đông khiến độc giả không khỏi bật cười!
5. “Có lẽ tôi không sống được đến ngày con Rùa tròn mười tám tuổi. Tôi và nó đang ngồi bên nhau giữa mùa cọng dừa, còn một năm rưỡi nữa làng Đo Đo mới vào mùa thả diều, tôi e rằng đó là quãng thời gian quá dài để tôi có thể ở lại trên cõi đời và quay về gặp nó.
Ba năm trước con Rùa không cho tôi hôn nó. Nó bảo nó còn nhỏ. Nó bảo tôi chờ nó lớn lên, rồi sợ tôi buồn nó hứa nó sẽ lớn thật nhanh để tôi khỏi nóng lòng chờ đợi. Con Rùa đã giữ lời hứa. Mùa cọng dừa năm nay, nó đã là cô thiếu nữ xinh đẹp, thậm chí trong làng đã có kẻ tới nhà mối mai dạm hỏi. Thế nhưng ngày đó tới, tôi lại sắp sửa ra đi.”
Chỉ đơn giản là tự vấn bản thân nhưng sao lại khiến người đọc phải trăn trở đến thế!
Trên đây là một vài trích dẫn ấn tượng trong truyện ngắn “Ngồi Khóc Trên Cây” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Và vẫn còn rất nhiều trích đoạn hấp dẫn đang chờ bạn khám phá tại cuốn sách này đấy nhé!