Có khi nào giữa con đường về nhà tấp nập, bạn ngửa mặt lên nhìn trời và nhận ra nó trong xanh nhiều hơn mình nghĩ? Chúng ta thường hay than vãn rằng trời hôm nay nắng chói, trời hôm kia âm u mưa rào nhưng quên một điều là hiếm khi bản thân mình ngắm nhìn vẻ đẹp thật sự của nó. Tôi nhận ra điều đó khi cầm trên tay cuốn sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh – “Làm Bạn Với Bầu Trời”.
Ấn tượng đầu tiên của tôi là về bìa sách, chỉ đơn giản là một gam màu xanh thẳm của bầu trời, chính giữa trung tâm là hình ảnh một cậu bé đang hí hoáy vẽ những ước nguyện ngây ngô. Tôi có thể đoán ra ngay “Làm Bạn Với Bầu Trời” tiếp tục là một cuốn sách viết về tuổi thơ, nhưng không hẳn là dành cho trẻ em mà là cho những ai từng trải qua một tuổi thơ với bao ký ức đáng nhớ.
“Làm Bạn Với Bầu Trời” được kể bằng giọng của Lam, một cậu bé mười tuổi có hai người bạn thân là Nghị và Hằng. Lam chú ý đến Tèo khi Tèo là em của Nghị và cũng là vì Tèo có một cuộc sống không đủ đầy như bao người khác. Ngay từ nhỏ, cậu đã không ở với mẹ và không biết mặt cha ruột của mình. Không may bị tai nạn té suối, Tèo mất khả năng đi lại và phải sống trong sự dày vò cả về thể xác lẫn tinh thần. Thế nhưng, những biến cố đó không thể dập tắt đi tinh thần lạc quan và tâm hồn tràn đầy yêu thương của Tèo.
Xuyên suốt cuốn sách, tâm trí tôi như được bừng tỉnh. Tèo tuy chỉ mới tám tuổi nhưng lại có tâm hồn của một nghệ sĩ. Em nghệ sĩ trong cách nhìn nhận cuộc đời bằng một con mắt màu hồng dù từ nhỏ đã bị dìm xuống bùn đen, em nghệ sĩ trong cách cảm nhận mọi thứ theo một cách rất riêng: xem bầu trời là người bạn tri kỉ, xem tình yêu và sự quan tâm của mọi người xung quanh là liều thuốc chữa lành mọi vết thương trong tâm hồn.
Tôi nghe lòng mình như có một giai điệu du dương chảy qua trong vắt, tưới mát lên trái tim cằn cỗi đã héo mòn đi vì sự lãnh đạm của cuộc sống hằng ngày. Cũng chỉ là một bầu trời thôi, cớ sau qua con mắt của Tèo lại trở nên nhiều màu sắc đến lạ. Phải chăng bản thân tôi đã quá hối hả để cảm nhận được vẻ đẹp của bầu trời qua từng thời điểm, phải chăng khi nhìn nhận cuộc đời một cách bao dung và rộng mở hơn thì tâm hồn ta cũng an nhiên đến bội phần!
Tèo có thể đau đớn về mặt thể xác nhưng tâm hồn của em thì không! Em luôn nhìn thế giới xung quanh với con mắt yêu đời và bình thản, thậm chí còn cảm nhận sâu sắc tình cảm từ mọi người dành cho mình. Đọc truyện, tôi không chỉ đắm chìm trong những xúc động miên man mà còn bất giác mỉm cười khi Tèo từng bước vượt qua những nỗi đau về thể xác. Đó là một kết cục tràn ngập hạnh phúc đối với Tèo và bất cứ ai luôn nhìn cuộc đời bằng một lăng kính lấp lánh sắc màu.
“Làm Bạn Với Bầu Trời” – cuốn sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chỉ là một áng văn chương nhẹ nhàng, bình dị nhưng lại đem đến cho độc giả những rung cảm mãnh liệt nhất. Bởi lẽ, đâu đó trong chúng ta vẫn luôn tồn tại một khát khao cháy bỏng được thỏa thích sống trong thế giới của mình – hạnh phúc, an nhiên…